Chuyện Tình Hoa-Trinh-Nữ Nhật Trường + Minh Hiếu và Tướng VL

Những bí ẩn về nhạc phẩm Hoa Trinh Nữ
Trong dòng nhạc “sến” của miền Nam trước năm 1975 nổi lên 4 nam ca sĩ được thế giới giải trí thời đó xưng tụng là “tứ trụ”: Duy Khánh, Chế Linh, Hùng Cường, Nhật Trường. Cả 4 ca sĩ này đều phục vụ trong quân đội Sài Gòn thuộc ngành Tâm lý chiến. Duy Khánh gốc Huế, Chế Linh gốc dân tộc Chàm, Hùng Cường người Sài Gòn, Nhật Trường người Phan Thiết . Hai ca sĩ Duy Khánh, Chế Linh di tản sau biến cố lịch sử năm 1975 và định cư tại Mỹ vẫn tiếp tục hoạt động ca hát ở hải ngoại.
Ẩn tình “Hoa trinh nữ”
Mượn tên một loài hoa để trách người yêu phụ bạc ...

Nhật Trường tức nhạc sĩ Trần Thiện Thanh (tên thật của ông) SN 1941, quê quán Phan Thiết, xuất thân là giáo viên, ông vào Sài Gòn lập nghiệp năm 1960, đi hát với nghệ danh Nhật Trường và sáng tác nhạc với tên thật là Trần Thiện Thanh. Vì phục vụ trong quân đội Sài Gòn nên nhạc sĩ Trần Thiện Thanh là “chuyên gia” sáng tác toàn những ca khúc về lính. Nào là: tình thư của lính, Tâm sự người lính trẻ,rừng lá thấp, Khi người yêu tôi khóc, Trên đỉnh mùa đông, Chiều trên phá Tam Giang, chuyện tình Mộng Thường, Không bao giờ ngăn cách, Chuyến đi về sáng, Bảy ngày đợi mong, Tuyết trắng, Người yêu của lính, Tạ từ trong đêm, Từ đó em buồn, góa phụ thơ ngây, Người ở lại Charlie, đám cưới đầu xuân, Biển mặn, Anh không chết đâu anh, Phút giao mùa, Đồn vắng chiều xuân, Hoa biển, Đám cưới đầu xuân, Anh về với em, Tình có như không, Hoa trinh nữ… Nói chung trong số lượng bài hát khổng lồ chủ đề về “lính”, ca ngợi “lính Việt Nam Công Hòa”, Trần Thiện Thanh họa hoằn lắm mới không đề cập tới “lính”, đó là bài “Hàn Mặc Tử” sáng tác trước giải phóng và bài “chiếc áo Bà Ba” sáng tác sau năm 1975 mang âm điệu dân ca và tình tự quê hương, dân tộc.
Riêng bài “Hoa trinh nữ” thì theo giới nghệ sĩ lúc bấy giờ Trần Thiện Thanh sáng tác nhằm có ý “than thân trách phận”, vì mình chỉ là một người bình thường, là “lính” nên mộng ước cũng thật bình thường không thể sánh được với “vua”, nên “em” tức giai nhân trong bài hát mới phụ tình, đi lấy người giàu sang, quyền quý, ám chỉ “vua”.
Trần thiện Thanh đã mượn sự tích “Hoa trinh nữ” tức “Hoa mắc cỡ”, một loài hoa dại mọc hoang bên đường, không hương thơm mà sắc thì nhạc phai, hèn mọn để lấy chuyện hoa mà nói chuyện mình. Ngụ ý của bài hát thì quá rõ, nhưng nhưng vật “vua” và “giai nhân” là ai? Nhiều người không hiểu chuyện thầm kín bên trong sẽ tưởng đó chỉ là “sự tích Hoa trinh nữ” mà nhạc sĩ cảm khái sáng tác thành bài hát. Còn một số người phong phanh nghe lời đồn đoán thì sẽ rất thắc mắc, khó giải nếu không biết được ẩn tình.
“Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa
Không ngọc ngà, không kiệu hoa, không nệm gấm, không cung son...
Tôi chỉ là người lính xa nhà,
Thấy hoa nhớ người yêu rất xa…
Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành trinh nữ thôi…”
Đây là một đoạn trong bài hát “Hoa trinh nữ” của Trần Thiện Thanh. Và “vua” ở đây là trung tướng Vĩnh Lộc tư lệnh quân đoàn 2 chế độ cũ, thời đó được ví như một “ông vua” một cõi, còn “giai nhân” phụ tình “lính” đi lấy “vua” chính là ca sĩ Minh Hiếu.
Bởi lẽ ca sĩ Nhật Trường và ca sĩ Minh Hiếu mộ thời là một “cặp đôi” nghệ sĩ từng đi hát chung, đứng chung trên sân khấu và họ từng là tình nhân, gắn bó với nhau cả giới nghệ sĩ đều biết. Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh cũng từng sáng tác nhiều ca khúc dành riêng cho Minh Hiếu hát đồng thời nói lên tình yêu sậu đậm của hai người. Ví dụ như bài “không bao giờ ngăn cách” do chính Minh Hiếu từng “khoe”, khi sáng tác xong bài này Trần Thiện Thanh đã chạy tìm cô để cùng nhau tập và một thời gian dài bài “Không bao giờ ngăn cách” gần như ca sĩ Minh Hiếu hát độc quyền.
Trong dòng nhạc “sến” của miền Nam trước năm 1975 nổi lên 4 nam ca sĩ được thế giới giải trí thời đó xưng tụng là “tứ trụ”: Duy Khánh, Chế Linh, Hùng Cường, Nhật Trường. Cả 4 ca sĩ này đều phục vụ trong quân đội Sài Gòn thuộc ngành Tâm lý chiến. Duy Khánh gốc Huế, Chế Linh gốc dân tộc Chàm, Hùng Cường người Sài Gòn, Nhật Trường người Phan Thiết . Hai ca sĩ Duy Khánh, Chế Linh di tản sau biến cố lịch sử năm 1975 và định cư tại Mỹ vẫn tiếp tục hoạt động ca hát ở hải ngoại.
Ẩn tình “Hoa trinh nữ”
Mượn tên một loài hoa để trách người yêu phụ bạc ...

Nhật Trường tức nhạc sĩ Trần Thiện Thanh (tên thật của ông) SN 1941, quê quán Phan Thiết, xuất thân là giáo viên, ông vào Sài Gòn lập nghiệp năm 1960, đi hát với nghệ danh Nhật Trường và sáng tác nhạc với tên thật là Trần Thiện Thanh. Vì phục vụ trong quân đội Sài Gòn nên nhạc sĩ Trần Thiện Thanh là “chuyên gia” sáng tác toàn những ca khúc về lính. Nào là: tình thư của lính, Tâm sự người lính trẻ,rừng lá thấp, Khi người yêu tôi khóc, Trên đỉnh mùa đông, Chiều trên phá Tam Giang, chuyện tình Mộng Thường, Không bao giờ ngăn cách, Chuyến đi về sáng, Bảy ngày đợi mong, Tuyết trắng, Người yêu của lính, Tạ từ trong đêm, Từ đó em buồn, góa phụ thơ ngây, Người ở lại Charlie, đám cưới đầu xuân, Biển mặn, Anh không chết đâu anh, Phút giao mùa, Đồn vắng chiều xuân, Hoa biển, Đám cưới đầu xuân, Anh về với em, Tình có như không, Hoa trinh nữ… Nói chung trong số lượng bài hát khổng lồ chủ đề về “lính”, ca ngợi “lính Việt Nam Công Hòa”, Trần Thiện Thanh họa hoằn lắm mới không đề cập tới “lính”, đó là bài “Hàn Mặc Tử” sáng tác trước giải phóng và bài “chiếc áo Bà Ba” sáng tác sau năm 1975 mang âm điệu dân ca và tình tự quê hương, dân tộc.
Riêng bài “Hoa trinh nữ” thì theo giới nghệ sĩ lúc bấy giờ Trần Thiện Thanh sáng tác nhằm có ý “than thân trách phận”, vì mình chỉ là một người bình thường, là “lính” nên mộng ước cũng thật bình thường không thể sánh được với “vua”, nên “em” tức giai nhân trong bài hát mới phụ tình, đi lấy người giàu sang, quyền quý, ám chỉ “vua”.
Trần thiện Thanh đã mượn sự tích “Hoa trinh nữ” tức “Hoa mắc cỡ”, một loài hoa dại mọc hoang bên đường, không hương thơm mà sắc thì nhạc phai, hèn mọn để lấy chuyện hoa mà nói chuyện mình. Ngụ ý của bài hát thì quá rõ, nhưng nhưng vật “vua” và “giai nhân” là ai? Nhiều người không hiểu chuyện thầm kín bên trong sẽ tưởng đó chỉ là “sự tích Hoa trinh nữ” mà nhạc sĩ cảm khái sáng tác thành bài hát. Còn một số người phong phanh nghe lời đồn đoán thì sẽ rất thắc mắc, khó giải nếu không biết được ẩn tình.
“Tôi không phải là vua nên nào biết đến xa hoa
Không ngọc ngà, không kiệu hoa, không nệm gấm, không cung son...
Tôi chỉ là người lính xa nhà,
Thấy hoa nhớ người yêu rất xa…
Cho giai nhân ngóng đợi chỉ một cành trinh nữ thôi…”
Đây là một đoạn trong bài hát “Hoa trinh nữ” của Trần Thiện Thanh. Và “vua” ở đây là trung tướng Vĩnh Lộc tư lệnh quân đoàn 2 chế độ cũ, thời đó được ví như một “ông vua” một cõi, còn “giai nhân” phụ tình “lính” đi lấy “vua” chính là ca sĩ Minh Hiếu.
Bởi lẽ ca sĩ Nhật Trường và ca sĩ Minh Hiếu mộ thời là một “cặp đôi” nghệ sĩ từng đi hát chung, đứng chung trên sân khấu và họ từng là tình nhân, gắn bó với nhau cả giới nghệ sĩ đều biết. Nhạc sĩ Trần Thiện Thanh cũng từng sáng tác nhiều ca khúc dành riêng cho Minh Hiếu hát đồng thời nói lên tình yêu sậu đậm của hai người. Ví dụ như bài “không bao giờ ngăn cách” do chính Minh Hiếu từng “khoe”, khi sáng tác xong bài này Trần Thiện Thanh đã chạy tìm cô để cùng nhau tập và một thời gian dài bài “Không bao giờ ngăn cách” gần như ca sĩ Minh Hiếu hát độc quyền.